CÁCH TRUNG QUỐC THAY ĐỔI NGÀNH THỜI TRANG CAO CẤP
Trung Quốc - khỏi phải bàn cãi nhiều chi cho mệt. Thị trường tỉ dân với số lượng tỉ phú nhiều nhất nhì thế giới đang là miếng đất màu mỡ của bất kì ngành công nghiệp dịch vụ nào. Phim ảnh, Âm nhạc và cả Fashion/Thời trang nữa – tất cả các doanh nghiệp quốc tế, nếu đã – đang và sẽ thực hiện kinh doanh tại Trung Quốc đều sẽ phải “nịnh nọt” “cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa” mảnh đất này.
Trung Quốc – tạo ra một khoảng trời riêng và tái thay đổi khái niệm “Thời trang cao cấp”.
Công bằng mà nói, dân Trung không chỉ gói gọn ở mỗi thị trường nội địa mà người Trung vươn bàn tay ra toàn khắp thế giới. Mình thử hỏi các bạn nào đang sống ở nước ngoài mà lại không có 1 khu gọi là “China-Town” – khu người Hoa chưa, mà được cái là khu ChinaTown ngày càng ngày cứ mở rộng ra – cho thấy sức ảnh hưởng mạnh mẽ của cộng đồng Trung Quốc ( Không, cái này mình nói thật nhé – mấy bạn người Hoa mình biết dễ thương lắm, đoàn kết nữa)
Sự phát triển kinh tế và mức dồi dào tài sản từ những người dùng đang được trẻ hóa ở thị trưởng Trung Quốc đồng nghĩa nhu cầu về thời trang, đặc biệt là high-end fashion cũng tăng cao. NHƯNG – mình cũng xin nhắc lại với các bạn rằng:
“High-end fashion” hoặc “Haute Couture Fashion” xuất phát từ đâu – từ châu Âu già cỗi hàng trăm năm, ngàn năm về trước. Sự sang trọng, phong cách quý tộc này được gắn liền với tầng lớp thượng lưu của Châu Âu. Những đứa trẻ sinh ra trong các ngôi nhà giàu có châu Âu được dạy dỗ về cách ăn mặc, thời trang chỉnh chu và gắn liền với những thương hiệu cao cấp. Do đó, tư tưởng về High-end fashion, haute couture fashion được xem như là “Cha truyền con nối” và những nhà mẫu đã có một lượng khách hàng trung thành duy trì ổn định ở các hệ gia phả này.
Trung Quốc thì không – điều này cũng tương tự với Việt Nam. Tư tưởng này là không có vì khác biệt văn hóa, thời trang giữa Châu Á và Châu Âu. Thời trang cao cấp ngày xưa của châu Á gắn liền với vua chúa, với phong kiến nhiều hơn. Thứ thời trang cao cấp là du nhập từ châu Âu, nên cái tư tưởng trung thành với 1 brand cụ thể là không mạnh bằng những nước tư bản kia.
Như mình đã nói nhiều ở các bài trước – thị trường thời trang cao cấp đang trẻ hóa dần. Không còn quá nhiều những ông/bà mua nào những Yves Saint Laurent, Dior Homme hay classic haute couture brand nữa. Theo thống kê, vào năm 2025 – Generation Y (Millennials) và Generation Z sẽ chiếm đến 70% thị phần thời trang high-end và tập trung nhiều hơn ở châu Á, đặc biệt là Trung Quốc.
Tâm lý khách hàng trẻ tuổi ở thị trường Trung Quốc khác xa với Châu Âu. Sự trung thành của họ với luxury brand là không nhiều. Thay vào đó là sự thể hiện bản thân, địa vị xã hội hơn là thể hiện sự sang trong. Có nghĩa là – không quan tâm là brand nào, thương hiệu nào, kiểu đồ nào – chỉ cần nó mắc nhất, thời thượng nhất thì chắc chắn khách hàng sẽ tìm tới và mua. Ở đất nước tỷ dân này, khách hàng trẻ (Lượng mua đồ luxury cao nhất) luôn mong muốn được nổi bật hơn hản so với những người đồng trang lứa vì văn hóa cạnh tranh và so sánh tiêu biểu của Châu Á.
VẬY – CÁC HIGH-END BRANDS PHẢI LÀM GÌ ĐỂ CHIỀU LÒNG THỊ TRƯỜNG TRUNG QUỐC?
Đầu tiên – đó là collaboration. Sự hợp tác giữa các thương hiệu cao cấp hoặc nhiều người biết với nhau là 1 đòn đánh hiệu quả vào tâm lý “Thích thể hiện” của thị trường trẻ Trung Quốc. Dĩ nhiên, với độ nhận diện thương hiệu sẵn có của hai bên thì khi ghép chung vào nhau ít nhiều cũng tạo nên 1 cơn sóng dư luận. “THỜI THƯỢNG” “XU HƯỚNG” là những keywords mà mình sẽ nói, nó cũng giải thích phần nào sao lắm high-end fashion brands thích collab vậy. À, tụi nó không nhắm tới toàn cầu đâu. Khi mà chúng ta “ngán ngẩm” về sự hợp tác thì ở Trung Quốc, các bản collab vẫn bán ổn và tốt. Người giàu nhiều, dân số đông – chỉ cần 3% đồng ý mua hàng là đã ăn đứt được mấy thị trường nước ngoài rồi.
Thứ hai đó là trải nghiệm mang tính exclusive, cá nhân và mang sự sang trọng.
Thích nổi bật và hơn người khác là tâm lí phổ biến của con người và điều này còn mạnh mẽ hơn thị trường tỉ dân. Các thương hiệu thời trang giờ đây không thể “đứng im” mà đợi đám khách hàng trung thành truyền miệng về brands như ở Châu Âu cũ nữa rồi. Trung Quốc màu mỡ hơn – phải tấn công thị trường này bằng:
Sự kiện limited và exclusive cho những khách hàng VIP. Trong những câu truyện ngôn tình, tiểu thuyết mạng mà chúng ta hay đọc của xứ Trung – lúc nào câu chuyện cũng đề cập tới việc những thanh niên thượng lưu Trung Quốc thể hiện mình bằng cách vào phòng VIP, được chăm sóc đặc biệt bởi quản lý cửa hàng từ những thương hiệu lớn (Hermes, Louis Vuitton..) và sử dụng những tấm card super platinum dành cho các tập đoàn lớn. Điều này đồng nghĩa về nhu cầu cho những limited/private event (vốn dĩ sẽ không thành công và nhiều người tham dự cho lắm ở các nước Châu Âu) ở Trung Quốc. Tại đó, những kẻ tham gia sẽ tha hồ có cơ hội thể hiện bản thân, flexin’ và được quảng bá, giới thiệu những sản phẩm “Not for general sales” (Không bán đại trà) mà chỉ cần mang trên người, dân chơi sẽ phải nể bạn.
1 đồn 10, 10 đồn 100 trong giới thượng lưu trẻ Trung Quốc sẽ tạo sự “ganh đua” để các thương hiệu cao cấp thả mồi và thu hút khách hàng để biến thành lượng trung thành của mình. Đó là off-line, còn on-line thì sao – các thương hiệu đầu tư vào việc tạo ra sự trải nghiệm “Trực tuyến” dành cho những người chưa đủ tài chính nhưng đầy tiềm năng ở thị trường trẻ Trung Quốc. Đó có thể là filter, poster, đưa brandname lên trên các platform đình đám như Weibo, Wechat, Douyin.. và đặc biệt là công cụ hashtag #.
Thứ ba là cách thức mua hàng
Ở Châu Âu ngày xưa – muốn mua một món đồ là bạn phải tới tận cửa hàng trải nghiệm. Điều này bắt buộc vì nó thể hiện được tâm thế của thương hiệu. Nhưng sang Trung Quốc thì nó là 01 câu chuyện hoàn toàn khác, vì đơn giả là “Tao đây nhiều tiền”. Mà cái tâm lý mua đồ của người Á trẻ thường là bộc phát, mua mà theo cơn là mua tới tấp, mua cho đã cái nư, mua không cần suy nghĩ. Cộng thêm thời công nghệ số 4.0 và dịch Covid19 thì các thương hiệu cao cấp đã tốn không ít tiền cho việc đầu tư 1 hệ thống mua hàng chỉ cần 1 cú scan, 1 cú chạm tay để thỏa mãn “Nhu cầu thể hiện” này của người Trung.
(Xong capture lên mạng xã hội là Ui da, phải biết thưởng cho bản thân. Sương sương dăm ba món đồ í mò).
Một điều thú vị nữa là hình thức bán hàng chưa thành công ở Phương Tây mà cực kì thành công ở Trung Quốc. Đó là Livestream. Yeah, Livestream bán hàng mà các bạn hay thấy ấy. Cái hình thức bán hàng online này lại đang thống trị ở thị trường châu Á và ở Trung Quốc, nó thành công tới mức đến nỗi các high-end, luxury brand phải áp dụng.
Tháng 7 năm 2020, DIOR mời đại diện là Angelababy livestream show của mình. Kèm theo hashtag #DIORSHOW #ANGELABABY thì tổng kết thu lại của nhà Dior là 300tr lượt xem, từ khóa DIOR đứng thứ 3 tại mạng Weibo phổ biến bậc nhất. 300.000.000 views mà chỉ cần 1% là 3.000.000 chuyển hóa thành người mua hàng thì ối dzồi ôi.
Đó cũng là điều giải thích tại sao các thương hiệu thời trang cao cấp luôn tập trung để thâm nhập sâu vào thị trường Trung Quốc. Có những bản collabs nghe thật xàm xí như mới năm ngoái là Louis Vuiton x LOL (League of Legends) – hơn $600 cho 1 cái tee, nhưng nó không phải dành cho chúng ta mà là thị trường Trung Quốc.
Thị trường này đang dẫn đầu trong ngành công nghiệp thời trang cao cấp vì nó mới, nó trẻ và nó không khó tính như lượng khách hàng “cũ” bên Châu Âu. Và đừng quên, người Trung Quốc không chỉ ở Trung Quốc mà ở toàn cầu, họ sẽ thay đổi cách mà các thương hiệu cao cấp tiếp cận người dùng trẻ và thuyết phục họ mua đồ.
Ủng hộ cho Bi tại:
Paypal: https://www.paypal.me/triminhle0808
Banking account: Vietinbank
STK: 104005424124 - Chủ tài khoản: Lê Minh Trí.
momo: https://nhantien.momo.vn/triminhle